12 mẩu chuyện ngắn dạy bạn cách làm người, đi tới chân trời góc bể cũng không lo bị lợi dụng, lừa gạt
Chỉ bản thân chúng ta mới có thể quyết định chúng ta trông như thế nào. Những người khác sẽ nhìn nhận đối xử với bạn theo cách mà bạn nhìn nhận đối xử với chính mình.
(1)
Một người đi xe đạp, có ra sức đạp đến đâu thì nhiều nhất cũng chỉ đi được khoảng 10 km trong một giờ.
Người đi ô tô, chỉ cần đạp nhẹ chân ga là có thể chạy được 100 km một giờ.
Người đi máy bay, chỉ cần ngồi thưởng thức món ngon là có thể đi được 1.000 km một giờ.
Kết luận: Người thì vẫn là người đó, nỗ lực như nhau nhưng sử dụng phương tiện khác nhau sẽ dẫn tới kết quả khác nhau.
(2)
Trong bữa tiệc, Mark Twain ngồi đối diện với một người phụ nữ. Anh ấy lịch sự khen đối phương: "Cô thật đẹp!"
Người phụ nữ dương dương tự đắc nói: "Đáng tiếc tôi không thể khen lại anh như vậy!"
Mark Twain nhẹ nhàng đáp: "Không sao đâu, cô cũng có thể nói dối như tôi mà."
Người phụ nữ xấu hổ cúi đầu.
Kết luận: Khi bạn ném xuống viên đá thì người vấp ngã đầu tiên sẽ luôn là bạn.
(3)
Lợn rừng và ngựa ăn cỏ cùng nhau. Lợn rừng thường ngày rất nghịch ngợm, không giẫm lên cỏ thì sẽ làm bẩn nước uống.
Ngựa rất tức giận, muốn dạy cho lợn một bài học. Ngựa đến xin chỉ dẫn từ người thợ săn. Người thợ săn nói rằng muốn anh ta giúp ngựa, ngựa phải đeo dây cương để anh ta cưỡi. Nóng lòng muốn trả thù, ngựa liền đồng ý yêu cầu của người thợ săn.
Người thợ săn cưỡi ngựa đi đánh lợn rừng, xong xuôi anh ta cưỡi ngựa về nhà cột vào máng cỏ. Ngựa đã trả thù được lợn rừng nhưng lại mất đi sự tự do ban đầu.
Kết luận: Nếu bạn không thể bao dung với người khác, bạn sẽ mang lại bất hạnh cho chính mình.
(4)
Một gia đình có ba người con trai. Gia đình luôn ồn ào những trận cãi vã không dứt của cha mẹ. Mẹ của chúng thường xuyên bị cha đánh bầm dập.
Người con cả nghĩ: "Mẹ thật đáng thương! Sau này mình sẽ phải đối xử thật tốt với vợ".
Người con thứ hai nghĩ: "Hôn nhân thật vô nghĩa, sau này mình sẽ không kết hôn!".
Người con thứ ba nghĩ: "Thì ra chồng có thể đánh vợ như vậy".
Kết luận: Ngay cả khi sống trong cùng một môi trường, cách suy nghĩ khác nhau sẽ tạo nên khác biệt rất lớn trong lối sống.
(5)
Một con chuột rơi vào chĩnh gạo, tai nạn này khiến nó vui mừng khôn xiết.
Sau khi xác nhận không có nguy hiểm, nó bắt đầu cuộc sống ăn ngủ phủ phê trong chĩnh gạo.
Chẳng bao lâu, chĩnh gạo đã gần chạm đáy. Nhưng cám dỗ của gạo quá lớn nên chuột vẫn quyết định ở lại trong chĩnh.
Sau khi ăn hết chĩnh gạo, chuột nhận ra rằng việc thoát ra ngoài hiện thời là bất khả. Tất thảy mọi thứ đều trở nên vô vọng và bất lực.
Kết luận: Cuộc sống của chúng ta nhìn thì có vẻ khá bằng phẳng, nhưng thực chất nó lại ẩn chứa rất nhiều mối nguy.
(6)
Ngày đầu tiên thỏ trắng đi câu cá, câu cả ngày mà không thu được gì cả. Ngày hôm sau, thỏ lại đi câu. Kết quả vẫn như cũ.
Ngày thứ ba, khi thỏ vừa đến hồ, một con cá nhảy lên kêu lớn: "Nếu bạn còn dám dùng cà rốt làm mồi, tôi sẽ giết bạn!"
Bài học: Những gì bạn cho đi là những gì bạn "muốn" cho, chứ đó không phải là thứ mà đối phương muốn nhận. Nếu cứ mãi sống trong thế giới của mình, không đặt bản thân vào góc độ của người khác, sự cống hiến của bạn dù nhiều đến đâu cũng chỉ là vô ích.
(7)
Năm đó, khi anh đang ngồi trong quán cà phê đợi bạn, một cô gái bước đến hỏi: "Anh là người mà dì Hương giới thiệu đến xem mắt phải không ạ?"
Anh ngẩng đầu nhìn cô. Cô đúng là mẫu người mà anh thích. Anh tự hỏi tại sao mình không liều một phen nhỉ. Nghĩ vậy, anh vội vàng gật đầu: "Ừ, đúng rồi, em ngồi đi."
Vào ngày cưới, anh thú nhận rằng lúc đó anh không phải đi xem mắt.
Người vợ cười và nói: "Em cũng vậy, chỉ là kiếm cớ nói chuyện với anh thôi."
Bài học: Khi cơ hội đến, nhất định phải nắm bắt, không được chần chừ.
(8)
Trên một chuyến tàu cao tốc, một ông cụ vô tình làm rơi một chiếc giày mới mua. Những người xung quanh đều lấy làm tiếc cho cụ, nhưng không ngờ cụ lại lập tức ném ngay chiếc còn lại ra ngoài cửa sổ. Hành động này của cụ khiến mọi người ngạc nhiên.
Ông cụ liền giải thích: "Đôi giày này dù đắt đến đâu thì đối với tôi nó cũng không còn hữu dụng nữa. Nếu ai đó nhặt được, không chừng họ vẫn có thể đi được!"
Bài học: Nỗi đau đã định không thể hàn gắn, thà buông bỏ sớm còn hơn.
(9)
Mọi người đang công khai bình chọn hoa khôi của lớp. Có một cô gái dung mạo bình thường tên Mai phát biểu: "Nếu tôi được bình chọn, vài năm nữa các chị em ở đây có thể tự hào nói với chồng rằng: "Lúc học đại học, em còn đẹp hơn cả hoa khôi của lớp!""
Kết quả là cô ấy được toàn bộ số phiếu bình chọn.
Bài học: Để thuyết phục người khác ủng hộ bạn, không nhất thiết phải chứng minh rằng mình vượt trội hơn người khác. Hãy làm cho người khác cảm thấy bởi vì có bạn mà họ có thể trở nên tốt hơn.
(10)
Một người nghèo hỏi Đức Phật: "Thưa Đức Phật, tại sao tôi lại nghèo như vậy?"
Phật đáp: "Là vì ngươi chưa học được cách cho đi."
Người nghèo: "Tôi chẳng có gì cả thì lấy gì để cho đây?"
Đức Phật nói: "Một người cho dù không có gì, vẫn có thể cho người khác bảy thứ sau đây:
Một là nụ cười, luôn mỉm cười để giải quyết mọi việc. Hai là nói những lời khen ngợi, an ủi người khác. Ba là mở rộng trái tim đối xử hòa nhã với mọi người. Bốn là nhìn người khác bằng đôi mắt thiện lương. Năm là giúp đỡ người khác bằng hành động thực tế. Sáu là khiêm tốn nhường nhịn người khác. Bảy là có một trái tim bao dung."
Bài học: Đừng toan tính quá nhiều, hãy học cách yêu thương và cho đi nhiều hơn. Có thể bạn sẽ gặt hái được sự giàu có và hạnh phúc không ngờ.
(11)
Một thanh niên hỏi ý kiến đạo sĩ: "Sư phụ, có người gọi đệ tử là thiên tài, cũng có người gọi đệ tử là kẻ ngốc. Người thấy đệ tử thế nào?"
"Ngươi thấy chính mình như thế nào?" Đạo sĩ hỏi ngược lại, chàng thanh niên ngẩn ra.
Đạo sĩ lại nói tiếp: "Gạo vẫn là gạo đó, nhưng một cân gạo trong mắt người làm bánh thì chúng là bột mỳ, trong mắt những người buôn rượu thì nó là rượu. Còn đối với người ăn xin, thì đó lại là một bữa ăn cứu mạng." Người thanh niên nghe xong, trở nên thông suốt.
Bài học: Chỉ bản thân chúng ta mới có thể quyết định chúng ta trông như thế nào. Những người khác sẽ nhìn nhận đối xử với bạn theo cách mà bạn nhìn nhận đối xử với chính mình.
(12)
Tôm rất ngưỡng mộ khi nhìn thấy trên mình của con cua có màu đỏ rất đẹp mắt.
Cua nói với tôm rằng nó thường lên bờ phơi nắng. Mỗi khi có ánh nắng chiếu vào, thân mình nó sẽ ánh lên màu đỏ rất đẹp.
Nghe vậy, tôm rất vui mừng. Nó nhảy lên bờ học cách phơi nắng, nhưng kết quả là bị phơi nắng chết.
Bài học: Đừng bao giờ bắt chước người khác một cách mù quáng.