Khái niệm về người ngoài hành tinh có từ khi nào?

Niềm tin vào sự tồn tại của người ngoài hành tinh có lẽ đã có từ thời Ai Cập, Babylon và Sumer cổ, mặc dù trong các xã hội đó, mọi người coi vũ trụ là siêu nhiên.

Người phương Tây đầu tiên có lý luận hệ thống về vấn đề này là Thales và học trò của ông Anaximander, thế kỷ thứ 7 và 6 trước Công Nguyên. Thales cho rằng vũ trụ đầy các hành tinh và vì vậy, có thể có sự sống ngoài Trái đất, và người ngoài hành tinh là có thật. Thuyết nguyên tử Ai Cập cho rằng một vũ trụ vô tận có thể có vô số thế giới có người ở. Các công trình nguyên cứu vũ trụ Hy Lạp cổ chống lại ý tưởng về người ngoài hành tinh, tuy vậy thuyết vũ trụ địa tâm dành đặc quyền cho Trái đất và sự sống trên Trái đất, "dường như" có phần diễn tả rằng sự sống ngoài Trái đất là có thể tồn tại.

Tuy vậy, chỉ khi việc phát minh ra kính viễn vọng, Trái đất mới thực sự được biết tới là một hành tinh đơn thuần trong vô số thiên thể vũ trụ, sự sống ngoài Trái đất dần hướng tới cái nhìn khoa học. Niềm tin vào sự tồn tại người ngoài hành tinh tiếp tục kéo dài tới thế kỷ 20. Quả thật vậy, khoảng ba thế kỷ sau cuộc cách mạng khoa học kỹ thuật, đầu thời kỳ con người hiện đại tìm hiểu bản chất Hệ Mặt trời, nhiều nhà thiên văn học và các tác giả lý luận khác, ít nhất là một số người theo tôn giáo, cũng như đa số công chúng đều tin rằng sự tồn tại của sinh vật ngoài Trái đất là hoàn toàn có thật.


Niềm tin vào sự tồn tại của người ngoài hành tinh có lẽ đã có từ rất lâu.

Xu thế này cuối cùng cũng bị chững lại sau các cuộc thăm dò không gian: Mặt trăng rõ ràng bị loại ra khỏi danh sách, trong khi sao Kim và sao Hỏa - hai ứng cử viên sáng giá cho sự sống ngoài Trái đất hiện tại - cho thấy không có bằng chứng rõ ràng. Các Mặt trăng trong của Hệ Mặt trời đã được viếng thăm, cũng không có dấu hiệu sự sống mặc dù đã quan sát thấy các hoạt động địa chất thú vị (núi lửa trên Mặt trăng, bầu khí quyển dày của Mặt trăng Titan, biển trên Mặt trăng Europa) đã giảm hi vọng tìm thấy một tiềm năng cho sự sống ngoài Trái đất. Cuối cùng, sự thất bại của chương trình SETI trong việc dò tìm tín hiệu radio của nền văn minh có trí tuệ khác, sau bốn thập kỷ nỗ lực đã đẩy niềm lạc quan từ đầu kỷ nguyên vũ trụ xuống vực thẳm và là cơ hội cho mọi người chỉ trích: tìm kiếm sinh vật ngoài Trái đất là hành động phản khoa học.

Tóm lại, viễn cảnh về những nền văn minh có trí tuệ du hành khắp nơi trong không gian vũ trụ trong Hệ Mặt Trời đối với các nhà khoa học thật mơ hồ. Nhưng trong khi đó, dữ liệu truyền về từ các cuộc thăm dò không gian và các tiến bộ trong phương pháp tìm kiếm được khoa học chấp nhận cũng vẽ ra một viễn cảnh về tiêu chuẩn mới về tiềm năng có thể có sự sống trên các hành tinh khác, ít nhất thì cũng còn rất rất nhiều hành tinh khác, mặc dù sinh vật ngoài Trái đất có tồn tại hay không vẫn là câu hỏi hóc búa.

Hiện nay, nhiều người đam mê lĩnh vực tìm kiếm người ngoài hành tinh vẫn tin rằng sinh vật ngoài Trái đất đã và vẫn thường viếng thăm Trái đất. Một số người nghĩ rằng vật thể bay không xác định (UFO) (unidified flying object) quan sát thấy trên bầu trời thực tế là hình ảnh của phi thuyền của sinh vật ngoài Trái đất và thậm chí còn tuyên bố là đã từng gặp người ngoài Trái đất.

Tin nổi bật

Tin cùng chuyên mục

Tin mới nhất