Nấm làm chậm quá trình ấm lên của khí hậu
Khi đất trong những khu rừng này ấm lên, nấm mọc trên xác thực vật khô lại và tạo ra lượng cácbon điôxit ít hơn đáng kể so với nấm ở những vùng đất ẩm ướt và mát mẻ hơn. Đây là một điều ngạc nhiên đối với các nhà khoa học, họ tưởng rằng đất ấm hơn sẽ giải phóng lượng cácbon điôxit lớn hơn vì khí hậu lạnh giá làm chậm quá trình nấm chuyển hóa cácbon trong đất thành cácbon điôxit.
Hiểu rõ vòng tuần hoàn của cácbon trong rừng là điều thiết yếu để có thể dự đoán chính xác sự ấm lên của khí hậu toàn cầu, và từ đó dẫn đường cho những chính sách kiềm chế sự giải phóng khí nhà kính. Điều này càng quan trọng hơn nữa đối với khu vực rừng phía Bắc. nơi chứa khoảng 30% lượng cácbon trong đất của Trái Đất, tương đương với lượng cácbon trong khí quyển.
Steven Allision, giáo sư sinh thái học và sinh vật học tiến hóa đồng thời là tác giả của nghiên cứu, cho biết: “Chúng tôi không hề phát hiện thấy vòng tuần hoàn ấm lên dữ dội của khí hậu ở những khu rừng khô hạn phương Bắc. Thay vào đó chúng tôi thu được điều ngược lại; trên thực tế khí hậu ấm lên ngăn chặn hiện tượng ấm lên tiếp tục xảy ra. Quy trình tự nhiên của Trái Đất cho chúng ta thêm thời gian để thực hiện những chính sách cần thiết để chống lại sự ấm lên toàn cầu”.
Đất ở phương Bắc chứa một lượng lớn cácbon từ cỏ, cây và các bụi râm đã chết. Giống như con người, nấm và vi khuẩn trong đất sử dụng cácbon thực vật như nguồn thức ăn và chuyển hóa cácbon thành cácbon điôxit.
Allision và đồng nghiệp Kathleen Trêseder, đã tiến hành nghiên cứu để tìm hiẻu điều gì sẽ xảy ra đối với lượng cácbon điôxit khi rừng phương Bắc không có tầng đất bị đóng băng vĩnh cữu ấm dần lên. Khoảng 1/3 những khu rừng phương Bắc trên thế giới không có tầng đất bị đóng băng vĩnh cửu, nằm hầu hết tại Alaska, Canada, Tây Siberia và Bắc Âu.
Hiện tượng ấm lên toàn cầu được cho là sẽ ảnh hưởng đến khu vực phía Bắc nặng nề nhất, làm nhiệt độ tăng từ 5 đến 7 độ C cho đến năm 2100.
Các nhà khoa học thực hiện thí nghiệm trong một khu rừng gỗ vân sam gần Fairbanks, Alaska. Họ dựng những nhà kính nhỏ và lựa chọn những mảnh đất tương tự không bị nung nóng (nhóm điều khiển), cả hai loại đều được cung cấp lượng nước tương đương.
Giữa tháng Năm, khi mùa sinh trưởng bắt đầu, nhiệt độ không khí và đất trong nhà kính và nhóm điều khiển. Khi đóng nhà kính lại, nhiệt độ không khí tăng khoảng 5 độ C, và nhiệt độ đất tăng khoảng 1 độ.
Sau khi khi thí nghiệm với nhóm điều khiển và nhà kính các nhà khoa học phát hiện rằng đến cuối mùa sinh trưởng vào giữa tháng 8, đất trong nhà kính tạo ra ít cácbon điôxit hơn đất ở nhóm điều khiển.
Một phép phân tích đất cho thấy rằng chỉ khoảng một nửa nấm hoạt động ở những mẫu đất nhà kính so với những mẫu đất từ nhóm điều khiển. Khi nấm khô lại, chúng hoặc chết đi hoặc ngừng hoạt động, đồng thời ngừng tạo ra cácbon điôxit, các nhà khoa học cho biết.
Treseder, giáo sư sinh thái học và sinh vật học tiến hóa, cho biết: “Thật tình cờ rằng nấm bị ảnh hưởng xấu bởi khí hậu ấm lên. Điều này có thể giúp giảm bớt lượng cácbon điôxit chúng ta đang trực tiếp giải phóng vào khí quyển thông qua việc đốt nhiên liệu hóa thạch”.
Nghiên cứu được công bố trên tạp chí Global Change Biology ngày 3 tháng 11.
Nghiên cứu do Quỹ khoa học quốc gia, Bộ năng lượng Hoa Kỳ, và Quỹ học bổng sau tiến sĩ về thay đổi khí hậu toàn ầu NOAA tài trợ.