Nhà phát minh 67 tuổi, ngồi xe lăn và sơn tàng hình
Một nhà phát minh người Đức tên là Werner Nickel vừa phát minh ra một loại sơn tàng hình có khả năng giúp tránh được sự dò tìm của radar. Ngành công nghiệp quốc phòng Đức bắt đầu quan tâm loại sơn đặc biệt này.
Werner Nickel, nhà phát minh nghiệp dư người Đức, 67 tuổi, là người phải ngồi xe lăn nhưng đã từng có những nghiên cứu gây ấn tượng.
Ông đã từng đến các Tiểu vương quốc Ả rập Thống nhất để thực hiện dự án của mình: phát triển một loại giun mà phân của chúng có thể giúp trồng củ cải ở các vùng đất sa mạc khô nóng.
Các tù trưởng ở đây đã thực sự ấn tượng với dự án của nhà phát minh người Đức này.
Ban đầu, dự án có vẻ hứa hẹn nhiều triển vọng bởi dưa chuột, cải củ và đậu đã phát triển mạnh trên các cánh đồng thử nghiệm của Nickel ở vùng ngoại ô Abu Dhabi. Tuy nhiên, về sau, dự án cần phải sử dụng một số lượng lớn loại giun (tới 3000 con/m2), quá tốn kém, nên khó khả thi và không được các nhà tài trợ quan tâm.
Tuy là người người rất nhiệt tình trong các ý tưởng, nhưng cuối cùng Nickel cũng phải chuyển hướng nghiên cứu. Lúc này, ông đã quyết định pha chế một loại sơn để phủ cho xe tăng, tàu thuyền và máy bay có thể tránh được sóng radar, tương tự như các loại bom tàng hình. Ông đã đặt tên cho loại sơn tàng hình này là AR1.
Sau khi mất hàng nghìn giờ đồng hồ nghiên cứu trong phòng thí nghiệm, cuối cùng Nickel cũng đã pha trộn được loại sơn mà ông đang cố công tìm kiếm. Ông đã gửi một can sơn loại này cho nhà vật lý học phóng xạ Helmut Essen, người điều hành phòng công nghệ radar tại Công ty Nghiên cứu ứng dụng Khoa học tự nhiên (FGAN) gần Born. Essen đã thử loại sơn đặc biệt của Nickel và rất ngạc nhiên khi thấy loại sơn này đã phát huy “tác dụng với tất cả các tần số quân sự".
Nhà vật lý này nhận thấy khi quét AR1 lên một ngôi nhà, một tàu thủy hoặc một chiếc ô tô thì radar không thể phát hiện ra. Nó đã biến mất gần như hoàn toàn trong bóng tối. Tuy nhiên, ông Essen không giải thích được vì sao lại như vậy: ông cho rằng, có khả năng loại sơn này là một chất hấp thụ Jaumann, phản xạ lại sóng radar đến mức triệt tiêu lẫn nhau. Cũng có thể đây là những hạt từ tính cực nhỏ có khả năng hấp thụ năng lượng bức xạ của sóng radar.
Tuy nhiên, Esssen vẫn chưa chắc chắn chính xác cái gì đã làm cho loại sơn này phát huy tác dụng. Essen cũng xem xét thực tế rằng: Nickel đã pha trộn loại sơn này ở vùng sa mạc và gần như không có một công cụ phục vụ nghiên cứu nào cho Nickel- “nhưng gần như thật không thể tin nổi". Và cứ như vậy, mỗi một mẫu sơn mà Nickel gửi tới cho Essen theo tháng năm càng phát huy tác dụng tốt hơn. Essen thậm chí còn tự hỏi: “Không hiểu ông ấy đã làm thế nào để thực hiện nghiên cứu của mình?”.
Nickel bắt đầu tập trung vào nghiên cứu một số loại sơn phủ radio trong suốt thời kỳ Chiến tranh Lạnh. Một người bạn Nam Tư làm việc tại tòa lãnh sự ở Tây Berlin đã giới thiệu Nickel tới các chuyên gia về vũ khí, trong đó có một chuyên gia người Mỹ sống ở một ngôi biệt thự tại vùng này.
Vào đầu những năm 1980, chuyên gia người Mỹ này đã mời Nickel thăm một căn cứ quân sự để mời ông trình diễn một quả cầu nhôm được phủ một trong những phiên bản sơn tàng hình đầu tiên của Nickel. Kết quả thật thảm hại!
Dù gì, một số người tỏ ra rất thích thú với loại sơn tàng hình của Nickel và bắt đầu liên lạc với ông. Vào đầu năm 2002, một người Iraq đến thăm Nickel, cho ông biết rằng chính quyền Saddam Hussein đang tìm kiếm nhiều phương pháp nhằm che giấu các hoạt động quân sự, quốc phòng khỏi sự tuần tra trên không của quân đội Mỹ.
Nickel cho biết: “Họ có nhã ý đổi phát minh của tôi với 18 triệu USD, một nửa trong số đó sẽ được quy đổi bằng dầu. Tuy nhiên, theo Nickel, “cả khoản tiền đó có vẻ quá “nóng” đối với tôi”.
Vào năm 2007, những người Trung Quốc cũng đến gõ cửa nhà Nickel. Đại diện của công ty G.S.Holding có trụ sở đặt tại Thượng Hải đã cho Nickel biết rằng họ “rất ấn tượng với sản phẩm của ông và hứa hẹn sản phẩm sẽ thu được nhiều lợi nhuận ở thị trường Trung Quốc rộng lớn”. Nickel cho biết, ông đã bị cuốn hút bởi lời đề nghị này và đã sắp xếp kế hoạch để gặp gỡ một phái đoàn đến từ Bộ Quốc phòng Trung Quốc vào tháng 5. Tuy nhiên, rốt cuộc ông vẫn ưu ái hơn cho “những người biết điều đến từ chính quốc gia” của mình.
Người Đức từ lâu cũng đã biết đến sản phẩm sơn tàng hình của Nickel. Năm 2004, Nickel đã gửi mẫu sơn đầu tiên tới FGAN, công ty có khách hàng chính là Lực lượng phòng vệ Cộng hòa Liên Bang Đức, các lực lượng vũ trang của nước Đức. Và các chuyên gia tại FGAN đã cho Nickel biết về tính hiệu quả của AR1 đó là “nó vượt trội so với những mẫu sơn tương tự mà chúng tôi có thể tạo ra”.
Vào năm 2005, FGAN đã có một chiếc Unimog (một chiếc xe Off-road của Mercedes), phủ sơn của Nickel, và đây chính là sản phẩm tàng hình đối với các chuyên gia quốc phòng. Một số phái đoàn đến từ Singapore, các tiểu vương quốc Ả Rập thống nhất và Hà Lan cũng có mặt để ngắm nhìn phương tiện tàng hình trên.
Tuy nhiên, Lực lượng phòng vệ Cộng hòa Liên Bang Đức lại tỏ ra không mấy quan tâm đến sản phẩm sơn tàng hình của Nickel. Tháng 7/2007, Nickel đã gửi thư tới Bộ Quốc phòng Đức. Ông viết: “Tôi nên cho mọi người biết rằng rất nhiều nước đang có thiện chí mua sản phẩm sơn tàng hình của tôi”. Sau đó đã có một số nhân viên cấp bộ liên lạc với Essen tại FGAN. Essen kể lại: “Họ gọi cho tôi và muốn tôi xác thực rằng Nickel là một người gàn dở!”.
Sau đó, tình thế đã thay đổi, Nickel nhận được một lá thư rất thân thiện từ người có tên là Rheinmetall, liên lạc viên của Bộ Quốc phòng với bày tỏ “thực sự ấn tượng” với sản phẩm sơn tàng hình. Nhà sản xuất radar bảo vệ Tec-knit cũng bày tỏ quan điểm “rất thích thú với tính hiệu quả che phủ của loại sơn”. Nickel cũng nhận được phúc đáp từ Bộ Quốc phòng và từ trung tâm kỹ thuật của Lực lượng phòng vệ Cộng hòa Liên bang Đức đối với một số Công nghệ bảo vệ đặc biệt (WTD52).
Essen đã giới thiệu trước báo giới loại sơn phủ này vào trung tuần tháng 5/2008.
Xét cho cùng, phát minh của Nickel có thể mang lại nhiều giá trị hơn cho nhu cầu sử dụng của con người thay vì chỉ quân sự, quốc phòng.
Phi công và những người điều khiển bay trên toàn thế giới thường phàn nàn về ảnh hưởng nhiễu của các tòa nhà ở khu vực sân bay trên màn hình radar. Nếu như những tòa nhà này được phủ lớp sơn tàng hình của Nickel, những nhiễu trên sẽ ít cản trở hơn.
Essen cho biết ông đã cố gắng cho Nickel biết một thời gian dài trước đó rằng Nickel có thể làm giàu với ngành hàng không dân dụng thay vì quân sự, quốc phòng.
Tuy nhiên, xét ở một mặt nào đó, thông điệp của Essen là đáng thất vọng. Lái xe không mong đợi có thể tàng hình được trước các bẫy radar của cảnh sát nữa. “Khi một vật thể đang chuyển động ở một tầm ngắn như vậy thì ngay cả loại sơn phủ tốt nhất cũng khó có thể phát huy tác dụng”.