Những hình ảnh này sẽ làm bạn suy nghĩ lại về quãng thời gian trong đời mình
Hãy cùng nhau đọc và ngẫm lại, đã đến lúc chúng ta phải thay đổi rồi vì thời gian đã qua không thể nào lấy lại được nữa.
*Dựa vào lời kể của Tim Urban trên trang tin WaitButWhy*
Đây là hình minh họa tuổi thọ của một người 90 tuổi, theo năm:
Theo tháng:
Theo tuần:
Theo ngày:
Tổng số ngày trong 90 năm cuộc đời
(2 hàng = 1 năm, 1 đoạn = 1 thập kỷ)
Nhưng tôi nghĩ nên nhìn nhận việc này theo cách khác xem sao. Thay vì đo quãng đời của con người bằng những con số trên, sao chúng ta lại không đo bằng những sự kiện nhỉ? Vậy nên tôi sẽ lấy chính bản thân tôi làm ví dụ: tôi đã 34 tuổi, giả sử tôi có thể sống đến 90 tuổi đi, thì tôi chỉ còn đón được dưới 60 mùa đông nữa thôi.
Hoặc là tôi sẽ chỉ coi được khoảng 60 mùa bóng bầu dục nữa:
Tôi thường không thích tắm biển lắm, chỉ khoảng 1 năm 1 lần, nên tôi chỉ có thể đặt chân xuống biển 60 lần nữa:
Tôi đọc khoảng 5 cuốn sách một năm, vậy nên tôi chỉ còn đọc được khoảng 300 cuốn sách nữa trong cuộc đời trong tổng số hàng triệu cuốn sách đang có mặt trên thế giới này:
Tôi thường ăn pizza một lần trong tháng, vậy nên tôi sẽ ăn được khoảng 700 cái nữa trong đời. Nhưng tôi thích ăn đồ Trung Quốc hơn, tôi ăn khoảng 6 cái sủi cảo 2 lần trong tháng, vậy nên tôi sẽ ăn được từng này lượng sủi cảo.
Nhưng những điều này không phải những gì tôi muốn nói. Hầu hết những điều tôi vừa nói là những việc thông thường và xảy ra với tần suất đều nhau. Những gì tôi suy nghĩ là về một khía cạnh quan trọng của cuộc sống, thứ mà diễn ra không đều như những ví dụ trên.
Các mối quan hệ.
Tôi đã suy nghĩ về bố mẹ tôi, những người đang trong độ tuổi 60 của đời người. Trong suốt 18 năm đầu tiên của tôi, tôi đã dành ít nhất 90% thời gian trong ngày để bên họ. Nhưng kể từ khi tôi học đại học và chuyển ra khỏi quê nhà Boston, tôi chỉ thăm họ khoảng 5 lần một năm, và kéo dài khoảng hai ngày mỗi lần. Vậy là trung bình 10 ngày một năm. Nếu tính ra nó chỉ bằng khoảng 3% thời gian trong ngày nếu so sánh với thời thơ ấu của tôi.
Bố mẹ tôi đang ở độ tuổi 60, chúng ta hãy tiếp tục giả sử tôi và họ đều may mắn và sống được đến 90 tuổi. Nếu vậy tôi và họ sẽ có thêm 30 năm chung sống với nhau nữa thôi, và nếu tôi thăm họ 10 ngày trong năm thì tôi còn 300 ngày nữa ở bên họ. Ít hơn cả thời gian trong suốt 18 năm đầu của tôi nhiều.
Đây là hình ảnh miêu tả số ngày tôi sẽ còn ở bên họ:
Khi tôi tốt nghiệp trung học phổ thông, tôi đã sử dụng hết 93% thời gian tôi ở bên bố mẹ. Hiện tại tôi chỉ còn khoảng 5% thời gian còn lại bên họ.
Với các chị em tôi cũng tương tự, sau khi chung sống với nhau cùng một nhà trong khoảng 10 năm thì giờ chúng tôi đã sống ở các thành phố khác nhau. Mỗi năm chúng tôi gặp nhau khoảng 15 ngày. Theo như tôi tính toán thì chúng tôi còn 15% thời gian đi chơi với nhau nữa. Nhóm bạn gồm 5 người của tôi cũng vậy. Khi còn học chúng tôi dành khoảng 5 ngày một tuần để gặp nhau và điều này diễn ra trong 4 năm, tổng cộng khoảng 700 lần gặp nhau. Nhưng giờ đây chúng tôi chỉ có thể làm điều này 1 ngày mỗi năm. Chúng tôi còn 7% thời gian để gặp nhau.
Vậy chúng ta rút ra được điều gì?
1. Sống ở nơi có người mà bạn yêu thương: tôi có khoảng hơn 10 lần thời gian dành cho người thân sống cùng thành phố so với người thân ở khác thành phố.
2. Biết được sự ưu tiên của bạn: thời gian của bạn dành cho người thân phụ thuộc vào mức ưu tiên mà bạn dành cho người đó. Hãy chắc chắn rằng chính bạn là người đặt ra danh sách ưu tiên này.
3. Hãy thật vui khi ở bên người thân yêu: nếu bạn còn khoảng 10% thời gian bên người thân, hãy luôn ghi nhớ điều đó và đối xử với họ bằng tình cảm trân trọng và thương yêu.
Vì thời gian đã qua rồi sẽ không lấy lại được nữa.