Phân điểm tiết lộ một bí mật của tượng Nhân sư ở Ai Cập
Tượng Nhân sư nằm ở vị trí đặc biệt so với mặt trời vào một khoảnh khắc thiên văn đặc biệt trong tiết xuân phân. Dường như người Ai Cập cổ đại đã cố tình đặt tượng Nhân sư ở vị trí này.
Trong khoảnh khắc này xảy ra vào ngày 19/3 hàng năm, khi mặt trời chiếu sáng rực rỡ nhất cũng là lúc mặt trời ở vị trí trên vai bức tượng nửa người nửa sư tử. Thông tin này được Bộ Cổ vật Ai Cấp cung cấp. Hiện tượng này chỉ xảy ra mỗi năm 2 lần, vào tháng 3 khi mùa xuân đến và tháng 9 vào tiết trời mùa thu.
Mặt trời lặn trên vai tượng Nhân sư vào thời điểm xuân phân năm nay.
Vào thời gian phân điểm, trục của Trái Đất không hướng về mà cũng không cách xa khỏi mặt trời, có nghĩa là bán cầu Nam và bán cầu Bắc nhận được lượng ánh sáng mặt trời như nhau. Nói cách khác, ngày và đêm có độ dài bằng nhau.
Trong thế giới động vật, họ mèo thường thích tắm nắng, và Nhân sư cao 74 mét cũng không phải ngoại lệ. Nhân vật huyền thoại nửa người, nửa sư tử này được tạc ra từ đá vôi. Khuôn mặt của Nhân sư có nét khá giống với Pharaoh Khafre, vị vua thứ tư của triều đại thứ 4 của Ai Cập cổ đại (2575 B.C. đến 2465 B.C.), người đã xây dựng Kim tự tháp Giza thứ hai và thứ ba.
Tượng Nhân sư cũng được bố trí hợp với thời tiết ngày hạ chí vào tháng 6, khi mặt trời lặn giữa hai kim tự tháp của Pharaoh Khufu và Pharaoh Khafre.
Vị trí của Nhân sư vào các tiết phân và hạ chí cho thấy người Ai Cập cổ đại đã đặt bức tượng này ở đó một cách có chủ ý. Trang facebook của Bộ Cổ vật Ai Cập viết rằng “hiện tượng này chứng minh rằng các nhà khảo cổ học đã sai khi cho rằng người Ai Cập cổ đại tình cờ tìm thấy một khối đá cổ và tạc nó thành bức tượng có khuôn mặt người và thân thì lại không phải thân người”.
Các nền văn hóa cổ đại khác cũng có những tượng đài lớn có thể đón nhận những khoảnh khắc trong tiết phân và hạ chí, trong đó có thể kể đến bãi đá cổ Stonehenge ở Anh, tảng đá lịch ở Sicily, Italia, vòng tròn đá thời Đá mới ở Đức, và thành phố Maya ở Mexico.