Thiếu hiểu biết là yếu tố chính dẫn đến đạo văn
Sự bối rối về cái gì cấu thành “đạo văn” – chứ không phải ý định xấu – là nguyên nhân chính dẫn đến đạo văn ở cấp độ cao học, theo một chuyên gia thuyết trình về vấn đề đang gây nhiều lo ngại này tại cuộc họp lần thứ 237 của Hiệp hội Y tế Hoa Kỳ (ACS). Tiến sĩ George M. Bodner, hiện đang làm việc tại Hội đồng kỷ luật của ACS, hiện là hiệp hội khoa học lớn nhất trên thế giới, nằm trong dach sách các nhà khoa học tham gia bàn luận về vấn nạn “đạo văn”.
Thuyết trình của họ là một phần trong giải pháp của ACS nhằm tuyên truyền đến cộng đồng khoa học về vấn đề đạo đức trong hóa học. Bodner là giáo sư hóa học tại Đại học Purdue.
Với tiêu đề “Đạo văn: Bản chất của vấn đề? Chúng ta có thể làm gì?” hội nghị chuyên đề có sự tham gia của 8 diễn giả ngày 22 tháng 3. Trong bài phát biểu của mình, Bodner mô tả một nỗ lực tìm hiểu vấn nạn “đạo văn” gọi là LANGURE của Đại học Land Grant.
Bodner làm việc với dự án, một hợp tác quốc gia của 8 đại học, một tổ chức cá nhân, một côngxoocxiom quốc gia chịu trách nhiệm thực hiện nghiên cứu, và một nhóm phần mềm mã mở. LANGURE có sự tham gia của hơn 130 khoa và nghiên cứu sinh để phát triển một mô hình giảng dạy về đạo đức cho các ứng viên tiến sĩ khoa học, kỹ thuật và các chuyên ngành khác. Nó cung cấp cho nghiên cứu sinh trên toàn Hoa Kỳ một nguồn đáng tin cậy về vấn đề đạo đức. Bodner đang thích ứng phương pháp giảng dạy trên lớp của mình với dạng trực tiếp để có thể kết hợp với chương trình LANGURE. Chương trình này sử dụng những ví dụ thực tiễn để giải thích tính chất của đạo văn cho sinh viên của ông.
Sự bối rối về cái gì cấu thành nên đạo văn có thể bắt nguồn từ quá trình đào tạo đại học. Bodner cho biết: “Chắc chắn có điều gì đó xảy ra ở cấp độ đại học. Chúng ta không yêu cầu sinh viên viết nhiều và cũng không chữa cấn thận những gì sinh viên viết và do đó, sinh viên không được đào tạo đúng chuẩn mực và dễ dàng rơi vào bẫy của đạo văn”.
Thomas Holme, một diễn giả khác tại hội nghị, có lời khuyên đơn giản đối với sinh viên về việc làm thế nào để tránh đạo văn. Holme, giáo sư tại Đại học bang Iowa, cho biết: “Tôi thường bảo sinh viên rằng nếu có hơn 4 từ tốt nhất các em nên trích dẫn”.
Bodner cũng chỉ ra sự thiếu vắng của một hệ thống thống kê các trường hợp đạo văn. Do đó, gần như không thể nắm được quy mô của vấn đề và liệu nó có xu hướng tăng hay không. Internet là công cụ để sinh viên có thể truy cập lượng thông tin và tài liệu lớn có thể sử dụng để đạo văn. Ngược lại, các công cụ tìm kiếm cũng cho phép các giáo sư và giảng viên dò tìm sự sử dụng không được phép văn bản hoặc diễn thuyết của người khác.
Vấn đề của việc sử dụng trái phép tài liệu viết không chỉ đơn giản nằm ở sinh viên và đạo văn, Holme phát biểu trong báo cáo tại hội nghị. Holme, người điều hành Học viện khảo thí ACS, cho biết giáo viên đôi khi cũng đi qua giới hạn với việc sử dụng những bài kiểm tra có bản quyền một cách trái phép.
Holme giải thích: “Khi ai đó đưa một bảng câu hỏi có bản quyển lên Internet hoặc đưa một số câu hỏi từ một bảng câu hỏi có bản quyển và bài kiểm tra của chính họ, đó cũng là hành động vi phảm luật bản quyền”.