Người lao động Ai Cập cổ đại được trả lương bằng gì?
Ai Cập cổ đại được thống nhất vào khoảng năm 3.000 trước Công nguyên.
Cụ thể, dưới thời các pharaoh, nơi này được thống nhất từ hai vương quốc là Thượng Ai Cập và Hạ Ai Cập. Thượng Ai Cập là vùng đất trồng trọt nằm dọc hai bờ thượng nguồn sông Nile, Hạ Ai Cập là vùng đất nằm quanh cửa sông Nile.
Kể từ khi được thống nhất, Ai Cập cổ đại đã trải qua ba thời kỳ hưng thịnh, bao gồm: Cổ Vương quốc (2.686-2.181 trước Công nguyên), Trung Vương quốc (2.134-1.690 trước Công nguyên) và Tân Vương quốc (1.549-1.069 trước Công nguyên). Ở giữa các thời kỳ này, Ai Cập cổ đại đã trải qua chiến tranh, thiên tai khiến đất nước suy yếu.
Đại Kim tự tháp, hay còn gọi là Kim tự tháp Khufu hoặc Kim tự tháp Cheops, được pharaoh Khufu xây dựng trong thời kỳ Cổ Vương quốc. Đại Kim tự tháp là công trình duy nhất còn sót lại trong 7 kỳ quan của thế giới cổ đại và là một trong những kiến trúc lớn nhất từng được xây dựng trên Trái Đất. Công trình này được hoàn thành vào năm 2.560 trước Công nguyên, cao 139m, rộng 230m mỗi mặt, là nơi đặt lăng mộ pharaoh Khufu.
Lương công nhật của người lao động thời kỳ này tương đương với 10 ổ bánh mì.
Người lao động ở Ai Cập cổ đại được trả lương bằng bánh mì, một số tài liệu khác nói rằng họ được trả lương bằng bia. Nếu muốn được trả lương bằng những món đồ giá trị hơn, người lao động phải chứng minh năng lực của bản thân xứng đáng với khoản lương đó. Thông thường, lương công nhật của người lao động thời kỳ này tương đương với 10 ổ bánh mì.
Ai Cập cổ đại được bao quanh bởi sa mạc, vì thế cuộc sống của người dân phụ thuộc hoàn toàn vào sông Nile. Cụ thể, vào mùa lũ tháng 6 hàng năm (gọi là Akhet), sông Nile dân lũ, làm ngập đất nông nghiệp hai bên bờ sông. Nước lũ mang theo phù sa ở vùng cao nguyên đổ xuống. Người dân sẽ đào mương, đắp đê để giữ lượng phù sa này, phục vụ cho việc làm nông nghiệp. Mùa gieo trồng bắt đầu vào tháng 11, được gọi là Peret (mùa nước rút). Đến tháng 4 năm sau, người dân bắt đầu thu hoạch hạt ngũ cốc, rau quả.
Hệ thống chữ viết của người Ai Cập cổ đại được gọi là chữ tượng hình. Mỗi biểu tượng đại diện cho một âm, một từ hoặc một hành động. Người dân cho rằng chữ viết là món quà của thần Thoth, vị thần trí tuệ. Chỉ các tu sĩ và thư lại mới được học cách sử dụng loại ngôn ngữ này. Giấy viết chưa xuất hiện trong thời kỳ này, người Ai Cập cổ đại sẽ viết lên đất sét, đá, đồ gốm hoặc lấy papyrus, một loại sậy được ép phẳng để viết chữ lên.