Loại vũ khí thè "lưỡi tử thần" liếm người thành than
Các chuyên gia quân sự nhận định đây là loại vũ khí cầm tay nguy hiểm nhất thế giới.
Lưỡi lửa "tử thần" dài 9 mét
Guy Chapman là lính bộ binh Anh đồn trú tại thị trấn Ypres (Bỉ). Theo lệnh của chỉ huy, Chapman chuẩn bị phải đối phó với quân đội phát xít Đức khét tiếng. Trước khi xung trận, anh đã nghe nói tới những vũ khí tối tân và khó tưởng tượng của quân Đức: súng máy, khí độc và đáng chú ý nhất là súng phun lửa.
Một người lính biểu diễn uy lực súng phun lửa.
Chapman cho biết anh chưa bao giờ nhìn thấy súng phun lửa ở thời điểm năm 1917 dù loại vũ khí này ra đời trước đó 2 năm. “Khi đầu súng được châm lửa, nó phun ra một luồng lửa đỏ dài từ 6 tới 9 mét. Đường kính của khối cầu lửa lên tới 2 mét và sáng rực một góc trời”, Chapman kể lại sau lần đụng độ súng phun lửa.
“Chúng tôi hầu như lép vế trước sức mạnh của loại súng phun lửa này. Thậm chí, một đơn vị đồn trú dưới hầm cũng bị chúng giết sạch mà không thể kháng cự”, Chapman nhớ lại.
Loại súng này ban đầu được dùng để diệt cây cối.
Tác giả Edwin Tunis trong cuốn “Vũ khí: Lịch sử bằng tranh” viết: “Đây là loại vũ khí cầm tay nguy hiểm và hiệu quả nhất Thế chiến 2. Chưa có bất kì loại súng nào uy lực như súng phun lửa”.
Tướng tá và giới chính trị gia ở Anh gọi súng phun lửa của Đức là “thiết bị phóng ra sự man rợ từ những bộ não khoa học điên rồ của Đức”. Chính bộ chỉ huy Đức cũng rất bất ngờ với loại vũ khí này nên đã ra lệnh thành lập đơn vị “tử thần”, chuyên sử dụng súng phun lửa trong các cuộc chiến về sau.
Loại vũ khí đáng sợ nhất thế giới
Lính Mỹ dùng súng phun lửa trong chiến tranh.
Năm 1901, nhà phát minh người Đức Richard Fiedler đã phát triển mẫu súng phun lửa đầu tiên. Ông nghiên cứu, cải tiến mẫu cũ trong thời gian 6 năm từ 1908 để tạo ra hai phiên bản hoàn thiện cho chiến trường.
Súng phun lửa cửa Đức là loại thiết bị cầm tay có hai thùng chứa, một bên đựng dầu cháy, bên còn lại đựng khí gas nén. Hỗn hợp hai chất này sẽ phun qua một súng có nòng dài và tăng hiệu quả tấn công. Thậm chí, quân Đức còn có xe tăng gắn được súng phun lửa để tiêu diệt địch từ xa.
Súng phun lửa có uy lực rất lớn và khiến tổn thương tâm lý và sinh lực nặng nề cho binh lính đối phương. Ngay sau khi ra mắt, nhiều quốc gia đã yêu cầu Đức không sử dụng loại vũ khí nguy hiểm này. Súng phun lửa phát huy hiệu quả nhất ở boongke, hầm ngầm và công sự.
Lính Đức dùng súng phun lửa đốt cháy một tòa nhà.
Khi phun lửa, loại vũ khí này đẩy ra một luồng chất lỏng cháy rực và có thể xuyên qua những điểm mù. Súng hoạt động hiệu quả nhất trong phạm vi dưới 10 mét. Nếu gắn trên thiết bị cơ giới, loại súng này có thể bắn xa tới 50-80 mét.
Sau khi thấy quân Đức sử dụng súng phun lửa, quân đội Đồng minh cũng thiết kế vũ khí tương tự. Trong Thế chiến 2, nếu không nhờ súng phun lửa, lính thủy đánh bộ Mỹ sẽ rất khó chiến thắng ở khu vực Thái Bình Dương.
“Chúng tôi chắc chắn không thể chiếm đảo nếu không sử dụng súng phun lửa”, Bill Henderson, một cựu binh đánh bộ, người chiến đấu trong trận Iwo Jima, nói. “Súng phun lửa cứu mạng nhiều người vì chúng tôi không cần đi vào hang chiến đấu. Nơi đó đặt rất nhiều bẫy mìn và chỉ cần bước vào, lính Mỹ sẽ khó có đường ra”.
Nhược điểm của súng phun lửa
Súng phun lửa được xem là vũ khí cầm tay nguy hiểm nhất thế giới.
Dù rất mạnh ở cự li gần nhưng súng phun lửa vẫn có nhiều điểm yếu cố hữu. Trước hết, súng này rất nặng vì người lính cần vác theo một bình nhiên liệu khá nặng. Điều này làm giảm tính cơ động và khả năng chiến đấu của họ.
“Tôi nhìn thấy một lính Đức sử dụng súng phun lửa trong trận Passchendale bị trúng đạn vào thùng nhiên liệu. Anh ta hét lên một tiếng rợn người rồi bốc cháy như bó đuốc”, trung úy P.Christison thuộc đơn vị chiến đấu Cameron số 6, viết.
Thứ hai, nhiên liệu sử dụng hết rất nhanh, đặc biệt sẽ cạn sạch chỉ sau vài lần bắn. Thời gian phun lửa chỉ kéo dài vài giây. Chính điều này khiến người điều khiển phải rất chính xác và cẩn trọng mỗi lần bóp cò.
Xe tăng Đức trang bị súng phun lửa.
Trên chiến trường, súng phun lửa khai hỏa dễ biến thành chỉ dấu cho những lính bắn tỉa từ xa phát hiện. Khi đó, những người cầm súng phun lửa di chuyển chậm chạp dễ trở thành “mồi ngon” cho thiện xạ.
Cuối cùng, súng phun lửa chỉ hiệu quả ở phạm vi ngắn và so với các loại vũ khí cùng kích thước, tính sát thương của nó vẫn kém xa. Để tăng hiệu quả chiến đấu, lính dùng súng phun lửa phải lại gần mục tiêu và khai hỏa.
Với các thiết bị quân sự gắn súng phun lửa, dù chúng có thể phun nhiên liệu khá xa nhưng so với các xe tăng cùng loại, khả năng tấn công vẫn còn kém nhiều.