Hài cốt nghi của nhân vật xuất hiện trong sử thi hơn 800 năm
Các nghiên cứu chỉ ra hài cốt được phát hiện nhiều khả năng thuộc về nhân vật xuất hiện trong sử thi Na Uy cách đây hơn 800 năm.
The Guardian ngày 27/10 đưa tin nghiên cứu mới đây về hài cốt được tìm thấy tại thành phố Trondheim (Na Uy) chỉ ra có nhiều điểm tương đồng với nhân vật từng xuất hiện trong sử thi tại Na Uy. Theo đó, ông Michael Martin, Đại học Khoa học và Công nghệ Na Uy, đồng tác giả nghiên cứu, cho biết: “Dù chúng tôi không chắc 100% nhưng các bằng chứng khoa học và bối cảnh rất thuyết phục”.
Hài cốt của "người đàn ông trong giếng", nghi là nhân vật trong sử thi Sverris ở Na Uy. (ẢNH: CHỤP MÀN HÌNH THE GUARDIAN).
Các nhà khoa học cho rằng hài cốt nói trên là của một người được kể trong sử thi Sverris vào năm 1197. Sử thi với 182 câu nói về cuộc đời của vị Vua Na Uy Sverre Sigurdsson, cai trị vương quốc trong thời kỳ bất ổn chính trị và nội chiến. Một đoạn sử thi mô tả cuộc tấn công của kẻ thù nhằm vào pháo đài của Vua Sigurdsson ở Sverresborg (ngày nay ở Trondheim). Phe tấn công bao vây lâu đài, lấy hết hàng hóa và đốt cháy từng ngôi nhà. Họ bắt một người chết, ném người đó xuống giếng và chất đầy đá vào giếng.
Các sử gia cho rằng nếu câu chuyện trên thực sự xảy ra thì người bị ném xuống giếng thuộc nhóm binh sĩ thủ thành, được gọi là Birkebeiner. Theo nghiên cứu được đăng trên trang iScience ngày 25/10, các nhà khoa học đã phân tích phần lớn hài cốt được khai quật vào năm 2014 - 2016 tại giếng nói trên, nhận định khả năng cao chính là người đàn ông Birkebeiner trong câu chuyện sử thi.
Bằng phương pháp xác định tuổi dựa trên carbon phóng xạ từ bộ xương, các nhà nghiên cứu xác định tuổi carbon phóng xạ của hài cốt trên là 940, sai số 30 năm. Điều này trùng với thời điểm diễn ra cuộc công thành Sverrisborg trong sử thi Sverris.
Những phân tích ADN chỉ ra người này có mái tóc vàng hoặc nâu nhạt và đôi mắt xanh lục, phát hiện thêm người này có thể đến từ miền nam Na Uy.
Các nhà nghiên cứu tin rằng đây có thể là lần đầu tiên họ phục hồi thông tin di truyền của một nhân vật xuất hiện trong sử thi, với nhiều khả năng là nhân vật có thật.
“Chúng tôi đã chứng minh rằng sử thi không hoàn toàn hư cấu như cảm nhận của công chúng. Tôi nghĩ điều này giúp mọi người đề cao nội dung của những câu chuyện sử thi”, ông Michael Martin nói.