Không phải bây giờ, từ thời Bắc Tống đã có vũ khí sinh hoá vô cùng đáng sợ
Thời nhà Tống, một mẫu vũ khí tương tự như vũ khí sinh hóa đã xuất hiện. Không chỉ có thể phát nổ còn có thể tỏa ra khói độc, lực sát thương rất lớn.
Theo tìm hiểu, thuốc súng chính thức xuất hiện vào thời nhà Đường (cuối thế kỷ thứ 9), được phát triển bởi các nhà giả kim thuật cổ đại. Từ thời Chiến quốc đến đầu thời nhà Hán, các hoàng đế và quý tộc Trung Quốc không ngừng mê đắm trong mộng tưởng trường sinh bất tử, từ đó một số nhà giả kim và đạo sĩ đã xuất hiện, liên tục nghiên cứu tiên đơn. Trong quá trình luyện đơn, họ lại vô tình phát minh ra công thức thuốc súng.
Thời nhà Tống đã có một loại vũ khí sinh hóa đáng sợ gọi là "Độc dược yên cầu". (Ảnh minh họa).
Song, vì thuốc súng không thể giải quyết được vấn đề trường sinh bất tử lại còn rất dễ bắt lửa nên các nhà giả kim thuật không mặn mà với nó. Công thức chế tạo thuốc súng được chuyển từ các nhà giả kim sang các nhà chiến lược quân sự, trở thành thuốc súng thực sự - một trong bốn phát minh vĩ đại ở Trung Quốc cổ đại.
Trước khi thuốc súng được phát minh, tấn công bằng hỏa lực là một phương pháp tấn công phổ biến được các nhà chiến lược quân sự sử dụng. Vào thời đó, để tấn công hỏa lực, người ta sử dụng một loại vũ khí gọi là hỏa tiễn, bắn ra các mũi tên bốc lửa dùng để thiêu rụi các vị trí chiến lược của đối phương. Song, khi thuốc súng xuất hiện, tấn công hỏa lực được nâng lên một tầm cao mới.
Thời Đường, việc thuốc súng được gói nén và kích hỏa, ném vào trận địa kẻ thù đạt được hiệu quả rất cao. Đây cũng được xem là "vũ khí nóng" đầu tiên trên thế giới. Tới thời nhà Tống, thứ vũ khí tầm nhiệt này đã phát triển cực nhanh và trở nên phổ biến. Chính quyền thậm chí còn thành lập cả một bộ phận chuyên sản xuất vũ khí từ thuốc súng. Trong đó một mẫu vũ khí tương tự như vũ khí sinh hóa đã xuất hiện.
Sách quân sự cổ đại "Võ Kinh Tổng Yếu" thời Bắc Tống từng chép về một loại vũ khí có tên là "Độc dược yên cầu", trong đó giới thiệu chi tiết các phương pháp sản xuất thứ vũ khí sinh hóa này. Trong đó đề cập đến việc vũ khí này không chỉ chứa thuốc súng mà còn chứa chất cực độc. Vũ khí này được chế tạo rất tỉ mỉ, tính toán cẩn thận để đảm bảo chỉ phát nổ khi ném vào trận địa kẻ thù.
Mục tiêu của vũ khí này là tạo ra tiếng lớn, phát nổ nhanh và mạnh, đủ để dọa cho ngựa sợ hãi chạy loạn. Đồng thời thuốc độc trong đó cũng bị đốt cháy, tạo thành khói độc. Khi khói độc lan ra, khói bay đến đâu người và ngựa hít phải sẽ trúng độc ngay lập tức, nhẹ thì mũi miệng chảy máu, chân tay tê liệt, nặng thì tử vong.
Tuy nhiên, ngay cả khi sở hữu các loại vũ khí sinh hóa lợi hại như vậy, do quốc sách trọng văn khinh võ, cuối cùng nhà Tống cũng không chấn hưng nổi, khí lực quốc gia ngày càng bạc nhược yếu kém, khuyết thiếu binh lực che chắn, bảo vệ, cuối cùng bị người Kim tiêu diệt.