Kỳ lạ loài cá sấu biết kêu vo ve và thổi bong bóng để tìm bạn tình
Cá sấu Gharial (tên khoa học là Gavialis gangeticus), sống ở sông nước ngọt ở Ấn Độ và Nepal. Một con đực trưởng thành có một "ghara" ở cuối mõm: một cục u hình bóng đèn, được đặt theo tên của một chiếc nồi Ấn Độ hình củ hành. Cục u kỳ lạ này hấp dẫn con cái và giúp con đực tán tỉnh bạn tình bằng cách thổi bong bóng và tạo nên bài hát tình yêu kỳ lạ.
Theo Viện Bảo tồn Sinh học và Vườn thú Quốc gia Smithsonian, ghara này che một phần lỗ mũi của cá sấu và hoạt động như một bộ cộng hưởng âm thanh, tạo ra âm thanh vo ve lớn khi cá sấu kêu.
Cá sấu Gharial tách khỏi các loài cá sấu khác cách đây hơn 40 triệu năm. (Ảnh: RichLindie).
Nếu những lời tán tỉnh của loài cá sấu này thành công và con đực thu hút được một con cái, chúng sẽ giao phối. Điều này thường xảy ra vào tháng 12 hoặc tháng 1. Vào tháng 3 hoặc tháng 4, khi mùa khô đến, con cái đào tổ và đẻ khoảng 40 trứng.
Những quả trứng lớn này là những quả trứng lớn nhất trong tất cả các loại trứng cá sấu. Nặng tới 170 gram, chúng có trọng lượng gần bằng một quả bóng khúc côn cầu. Khi trưởng thành hoàn toàn, những con trưởng thành có thể dài tới 4,5 m và trung bình nặng khoảng 160 kg. Cá sấu Ấn Độ là loài đa thê vì một con đực thường thu hút nhiều con cái.
Giống như tất cả các loài cá sấu, giới tính của cá sấu con được xác định trong quá trình ấp trứng. Thời gian ấp trứng có thể mất từ 60 đến 80 ngày. Cá sấu con ở với mẹ trong vài tuần, hoặc đôi khi là vài tháng, sau khi nở.
Mặc dù trông giống cá sấu mõm ngắn hoặc cá sấu mõm dài, cá sấu Ấn Độ đã tách ra khỏi các loài cá sấu khác cách đây hơn 40 triệu năm. Không giống như cá sấu mõm ngắn, cá sấu Ấn Độ không phục kích con mồi.
Thay vào đó, việc quệt mõm từ trái sang phải cho phép chúng phát hiện các rung động trong nước. Sử dụng phương pháp này, chúng tìm thấy những con cá gần đó và nhai chúng bằng hàm răng sắc nhọn của mình.
Những loài động vật này thích nghi tốt với môi trường sống dưới nước nhưng không thể di chuyển tốt trên cạn vì cơ chân của chúng quá yếu, vì vậy chúng phải trượt bằng bụng để di chuyển trên mặt nước.
Cá sấu Gharial từng sống rất nhiều ở Pakistan và Myanmar, ước tính có khoảng 5.000 đến 10.000 cá thể trong tự nhiên vào những năm 1940. Hiện nay, chúng đang bị đe dọa nghiêm trọng do nạn săn bắt, đánh bắt cá và mất môi trường sống, với khoảng 650 cá thể trưởng thành còn sót lại. Hoạt động nhân giống nuôi nhốt , giám sát tổ và các hoạt động bảo tồn khác đã giúp tăng số lượng này từ khoảng 250 vào năm 2006.