Mắc bệnh hiếm gặp, cậu bé 10 tuổi thường xuyên thấy đói dù ăn liên tục
David - một cậu bé đến từ Singapore, được chẩn đoán mắc Hội chứng Prader-Willi (rối loạn cuồng ăn) khiến cậu bé luôn cảm thấy đói dù ăn bao nhiêu đi chăng nữa.
Hãy tưởng tượng bạn sẽ lấp đầy dạ dày với vô số thức ăn bổ dưỡng và chưa bao giờ thực sự trải qua cảm giác no thì sẽ thế nào? Đó là điều mà David Soo, một cậu bé đến từ Singapore phải đối mặt mỗi ngày trong đời.
David Soo mắc một căn bệnh phức tạp hiếm gặp có tên là Hội chứng Prader-Willi (rối loạn cuồng ăn) cùng với các triệu chứng nghiêm trọng khác, khiến người bệnh luôn cảm thấy đói bất kể khi nào dù họ ăn bao nhiêu đi chăng nữa.
Bệnh được gây ra bởi sự mất chức năng của các gene ở một vùng nhất định của nhiễm sắc thể số 15 và nó không thể chữa được.
Nếu không được giám sát, người mắc chứng bệnh kỳ lạ này có thể tự gây nguy hiểm cho bản thân. (Ảnh minh họa).
Sống chung với Hội chứng Prader-Willi (PWS) thật khó khăn, đặc biệt là đối với những người chăm sóc người bị bệnh. Vì cảm giác thèm ăn liên tục rất mạnh, nên các biện pháp đặc biệt cần được thực hiện để đảm bảo rằng bệnh nhân luôn ăn uống hợp lý.
Bệnh béo phì là một trong những mối nguy hiểm chính của việc đối phó với PWS, nhưng nó không phải là duy nhất.
Các tài liệu y khoa đã ghi nhận nhiều trường hợp người mắc PWS phát triển thành lỗ hoặc rách trong ruột do lượng thức ăn họ ăn vào không bình thường và thậm chí hoại tử mô dạ dày. Các biến chứng khác bao gồm đầy hơi nghiêm trọng và giảm khả năng làm rỗng dạ dày.
Nếu không được giám sát, người mắc chứng bệnh kỳ lạ này có thể tự gây nguy hiểm cho bản thân bằng cách ăn thực phẩm độc hại như thực phẩm hư hỏng hoặc rác, có hại cho dạ dày.
Trẻ em bị ảnh hưởng cũng có thể có những hành vi bất thường liên quan đến thực phẩm bao gồm tích trữ hoặc kiếm thức ăn, ăn cắp thức ăn, ăn cắp tiền để mua thức ăn.
Trong trường hợp của David Soo, gia đình của cậu bé đã cố gắng hết sức để kiểm soát cân nặng của cậu, đến mức khóa cửa bếp để đảm bảo David Soo không ăn quá nhiều.
Họ cũng thiết lập một lịch trình ăn uống rất cụ thể, để cậu bé biết chính xác khi nào đến giờ ăn hoặc khi nào sẽ ăn nhẹ.
Tin tốt là nếu cân nặng của David vẫn được kiểm soát thì tuổi thọ và chất lượng cuộc sống của cậu bé sẽ tương đương với người bình thường.
Vấn đề là cậu bé sẽ phải đối mặt với việc buộc phải ăn liên tục trong suốt phần đời còn lại của mình, và có lẽ David Soo sẽ không có gia đình chăm sóc mình mãi mãi, vì vậy cậu sẽ phải học cách kiểm soát bản thân.
Mặc dù hiện tại không có cách chữa khỏi Hội chứng Prader-Willi, các liệu pháp có thể giúp giảm các triệu chứng bằng cách tập trung vào các thiếu hụt hormone và sự phát triển liên quan đến tình trạng hiếm gặp này.